Chương 63-1

Chương 63-1: Cõng qua cầu đi!

1374937230b

Đường Mộ biết một từ xinh đẹp này sẽ theo hắn cả đời! Nhưng bị bàn tán trước mặt như vậy, hắn thật sự có chút muốn ngất! Đại khái trên đời này không một người nam nhân nào thích bị người khác khen là xinh đẹp đi!

“Bá mẫu chê cười.”

“Mộ, đây là tam thúc tam thẩm” Thẩm Lãng trực tiếp ngắt lời của nhị thẩm, không thể chọc giận người này! Hôm nay không thể để xảy ra chút gì ngoài ý muốn. Hắn còn muốn hôn lễ diễn ra tốt đẹp!

“Tam thúc tam thẩm hảo.” Đường Mộ nhìn thoáng qua Thẩm Lãng, nhẹ nhàng kéo khóe miệng, người này hiểu tính nết của hắn.

“Xin chào, Tiểu Mộ, ta là tam thẩm của Thẩm Lãng, Lý Tử Đồng.”

“Tam thẩm hảo, ta là Đường Mộ.”

Nam nhân của Thẩm gia không quá giỏi việc biểu đạt, thấy Đường Mộ, bọn họ chỉ ôn hòa gật đầu, biểu thị bọn họ đều đã chấp nhận người này. Không cần biết như vậy có hợp lẽ thường của xã hội hay không, chỉ cần bọn họ cảm thấy vừa lòng là được!

“Xin chào, ta là Thẩm Ly.” Có người cuối cùng vẫn không cam chịu im lặng, sống chết cũng muốn xông ra.

“Xin chào, lần đầu gặp mặt, xin chỉ giáo nhiều, ta là Đường Mộ” Đây chính là Thẩm Ly của Thẩm gia, người ba mươi tuổi còn chưa có đối tượng, thậm chí không có ý định kết hôn đi.

Đường Mộ cảm thấy hắn hiện tại tin tưởng câu không thể trông mặt mà bắt hình dong! Một nữ tử xinh đẹp, tao nhã, là thành phần tri thức đô thị, cư nhiên sẽ chạy tới vùng núi xa xôi hẻo lánh để dạy học?! Có lẽ Thẩm gia lại có thêm một quái nhân!

“Tuy là lần đầu tiên gặp mặt, bất quá đại danh của ngươi như sấm bên tai.”

“Phải không? Bởi vì chuyện ta làm trái với lẽ thường [1]– – -”

“Đường Mộ ca ca, ta là Văn Địch, ta rất thích ngươi! Ngươi giống vương tử trong truyện tranh!” Tiểu cô nương mười một tuổi không đợi đại tỷ cùng ca ca xinh đẹp nói xong, liền sáp lại gần! Bởi vì nàng vừa mới thấy Đường Mộ ca ca là đã thích rồi! Hắn chính là phiên bản hiện thực của vương tử trong truyện tranh nga!

Thẩm Ly tức giận nhìn đứa em gái hai ánh mắt long lanh, quyết định không nói .

“Vậy sao? Cám ơn em.” Đường Mộ nhìn tiểu cô nương này, đại khái biết đây chính là con gái của người cô út nhà Thẩm Lãng.

“Có thích cũng vô dụng! Tiểu Địch, Đường Mộ ca ca hôm nay sẽ cùng đại ca kết hôn. Ngươi không thể thích Đường Mộ ca ca nga!” Thẩm Lãng vừa nghe liền chạy nhanh đem Đường Mộ túm đến bên người, từ hôm nay trở đi y chính là của hắn! Không thể đi chiêu mấy thứ kiểu này!

Người Thẩm gia sửng sốt! Đây là tình huống gì? Ăn dấm chua của em họ? Đây là — Thẩm Lãng?

Đường Mộ không nói gì liếc xéo Thẩm Lãng một cái! Tên hỗn đản này, trong bụng hắn có phải hay không chỉ có mấy thứ như vậy?

“Em biết a! Nhưng em vẫn có thể thích chứ? Hai người kết hôn, em cũng có quyền được vui mừng đi?” Tiểu nha đầu bất mãn trừng mắt nhìn đại biểu ca nhà mình!

“Tiểu Địch, không thể thích đối tượng kết hôn của người khác, có biết hay không?” Ừ, sớm một chút bóp chết ý tưởng này từ trong trứng nước là tốt nhất!

“Đại ca! Em chỉ là thuần túy thích mà thôi, em biết Đường Mộ ca ca là vợ của anh! Nhưng em thích cũng sẽ không phá hỏng hôn nhân của hai anh đi? Em không được tính là kẻ thứ ba chen chân đúng chứ? Keo kiệt!” Những lời của tiểu nha đầu làm cho toàn bộ Thẩm gia kinh động một phen!

Thẩm Lãng chỉ vào tiểu nha đầu, mắt trừng lớn:“Ngươi, ngươi học mấy lời loạn thất bát tao này từ nơi nào?!” Cái gì mà vợ?! Kẻ thứ ba?! Chen chân? Trời ạ, là hắn tư tưởng quá lạc hậu vẫn là hắn theo không kịp thời đại ?! Vì cái gì hiện tại ngay cả một đứa trẻ mười một tuổi đều biết nói cái gì mà kẻ thứ ba chen chân?!

“Trên ti vi a, đều nói như vậy” Người nào đó còn rất tự đắc.

“Văn Địch! Chúng ta nói chuyện?” Người con út của Thẩm gia -Thẩm Lăng Sương nhìn con gái của mình, tức giận đến muốn tạc mao!

“A?! Mẹ! Không nói chuyện được không?” Chết rồi! Sắp có tai nạn chết người!

“Nói! Phải nói!” Trưởng bối của Thẩm tất cả đồng thanh nói!

Sau đó người đắc ý vênh váo nào đó bị nhéo trước lỗ tai kéo ra ngoài! Đi tiếp nhận công cuộc dạy dỗ đầy yêu thương của mẹ mình!

“Không ầm ĩ nữa! Bắt đầu đi thôi! Thời gian không sai biệt lắm” Mấy trưởng bối Thẩm gia nói.

“Thẩm Lãng, Tiểu Mộ, bởi vì hôn lễ của các ngươi khá đặc biệt, mấy lễ nghi truyền thống chúng ta liền miễn, nhưng không thể cái gì cũng không làm. Bởi vì lâm thời quyết định, cho nên chúng ta không có chuẩn bị gì, mẹ giúp các ngươi chuẩn bị trà, kính ông bà nội cùng các cô cậu chú thím trong nhà mỗi người một chén”  Tiêu Vũ bảo người hầu trong nhà bưng trà đã chuẩn bị tốt tới.

Đường Mộ kéo kéo ống tay áo của Thẩm Lãng, ngoan ngoãn đứng yên, cho dù đây là đột nhiên thêm vào kế hoạch, hắn cũng không hối hận tới đón dâu! Đây là vấn đề quyền chủ động của nam nhân! Trà đưa tới trong tay Đường Mộ cùng Thẩm Lãng, bọn họ tất cung tất kính cấp trưởng bối dâng trà, biểu thị việc vất vả dưỡng dục, đứa nhỏ lớn lên thành gia lập nghiệp, các ngươi có thể yên tâm rồi.

Bà nội Thẩm cùng ông nội Thẩm cao hứng cười toe toét, tốt! Thật tốt a! Đây là đứa cháu đầu tiên của nhà họ kết hôn, tìm được người cả nhà đều vừa lòng, cho dù tình cảm của bọn họ vẫn bị xã hội kỳ thị, bị người khinh thường, nhưng cả nhà họ đều chúc phúc hai đứa! Không cần để ý ánh mắt của bất luận kẻ nào, chỉ cần hạnh phúc là tốt rồi! Toàn bộ Thẩm gia đều không quá xem trọng quá trình, chỉ cần hạnh phúc thì tùy ý ngươi!

Bà nội Thẩm uống xong trà liền lấy ra lễ vật kết hôn đưa cho bọn hắn, cũng dặn buổi tối trở về mới được mở ra.

Trưởng bối Thẩm gia từng người uống xong trà, đều lấy ra lễ vật đã sớm chuẩn bị tốt, ồn ào tới mười giờ ba mươi phút, mới bắt đầu rời đại viện của Thẩm gia.

Thẩm gia bên này ầm ĩ, Đường gia bên kia sau khi giục người đi đón dâu bắt đầu kiễng chân ngóng cổ chờ, chờ a chờ, đợi cho tới mười giờ, điện thoại cũng đã gọi đi ba lần, được báo là Thẩm gia còn đang tiến hành thủ tục đưa dâu, vậy được rồi! Chờ thêm một chút vậy! Đợi tới mười giờ ba mươi phút, kiên nhẫn của Đường gia rốt cục hoàn toàn biến mất! Điện thoại gọi đi muốn nổ máy, gọi tới từng người một! Chính là muốn thúc giục Thẩm gia nhanh nhanh xuất phát!

Cuối cùng cũng nghe được bên kia nói xe đã ra khỏi đại viện quân khu, nhưng đợi nửa giờ, vẫn không phát hiện chiếc xe nào giống xe đi đón dâu của Đường gia!

“Cảnh Trác! Ngươi nói xem, rốt cuộc đi tới đâu rồi?! Sắp mười một giờ mười lăm! Đường đều bị các ngươi mài mòn! Các ngươi tính đi đến khi nào a?!” Lâm Mạt Tuyết hướng về phía điện thoại bắt đầu rống! Khách khứa đã đến đông đủ! Chỉ còn chờ hai tên nhóc nhân vật chính!

Nhưng oái oăm là, người Thẩm gia tới rồi, mà mấy tên nhóc con đi đón dâu lại chưa thấy bóng người!

“Bá mẫu, lập tức đến nơi!” Cảnh Trác nhìn đoàn xe đứng ở ven đường không có một chút dấu hiệu di động, hắn hết sức kiềm chế!

“Mười phút! Muộn nhất là mười phút nữa phải có mặt!”

“Được! Mười phút sau chúng ta sẽ có mặt” Hắn nở nụ cười, Thẩm Lãng cùng Đường Mộ xuống xe, không thành vấn đề !

Đóng điện thoại, xe vừa vặn bắt đầu chậm rãi chuyển bánh, nhưng tốc độ có thể sánh ngang với sên bò!

Thẩm Lãng cùng Đường Mộ xuống xe, Thẩm Lãng cong người xuống, Đường Mộ không biết làm thế nào đành leo lên lưng của Thẩm Lãng, Thẩm Lãng đem Đường Mộ nâng lên, bắt đầu đi lên cầu.

“CMN! Mấy tên kia cứ chờ đó! Chờ khi bọn chúng kết hôn, lão tử nhất định trả lại gấp bội!” Đường Mộ ghé vào trên lưng Thẩm Lãng, nói gần như nghiến răng nghiến lợi!

“Không có việc gì! Tổ tông, cũng không tính là lỗ vốn! Hơn nữa, ta không ngại! Đây hình như là lần đầu tiên ta cõng ngươi đi?” Coi như hai vợ chồng chúng ta hưởng thụ một chút tiểu tình thú đi, lời này chỉ dám nghĩ ở trong lòng!

Cầu rất dài, nhưng với thể lực của Thẩm Lãng hoàn toàn không thành vấn đề, hắn cõng Đường Mộ dễ dàng tiêu sái đi về phía trước, cũng không thèm để ý đến mấy kẻ ở trong xe, hai tay bám chặt trên lưng người yêu, tiêu sái bước nhanh về phía trước, hơi thở vững vàng.

“Ta rất giận a!” Đường Mộ bực bội tựa lên vai Thẩm Lãng, ánh mắt lãnh đạm nhìn lướt qua đoàn xe màu đen cách đó không xa đang chậm rãi theo sau bọn họ. Nhìn mấy tên tựa lên cửa kính xe chột dạ cười cười, nhưng không ai lùi bước! Tóm lại, hôm nay phải đôi phu phu này phải cõng nhau qua cầu là chuyện đã định!

“Không sao cả, ngẫm lại, có cầu còn dài hơn nhiều, thời điểm bọn họ kết hôn, ta đi làm lái xe, đem bọn họ đi đường vòng tới đó, để bản thân bọn họ cũng cảm nhận một chút!” Trong giọng nói của Thẩm Lãng không có một chút dấu hiệu tức giận nào.

“Trở về nghiên cứu.”

Là chủ ý xấy của mấy tên kia, cái gì mà qua cầu xuống xe, cõng qua cầu đi! Còn nói đây là tập tục của bên Tây nam, bên nhà trai còn muốn bắt bí tiền lì xì, Đường gia có tiền, bọn họ sẽ không cần chút tiền đó, nhưng cõng qua cầu là không thể bỏ!

Đường Mộ chết sống không đồng ý, trời thì lạnh, hơn nữa như vậy còn quá             rêu rao! Nhưng đám người kia đem đoàn xe dừng ngay trước cầu chờ bọn họ gật đầu, không có biện pháp, phía khách sạn liên tục gọi điện giục! Thật sự không thể trì hoãn nữa, Thẩm Lãng cùng Đường Mộ đành xuống xe !

Còn có như vậy một màn! Hai cái mặc chính thức lễ phục anh tuấn nam nhân, một người cõng người còn lại, hướng cây cầu đi tới!

“Thẩm Lãng, ta nhất định phải trả thù.” Đường Mộ nhướng mày, vẻ mặt kia, đáng tiếc mấy người trên xe không thấy được! Bằng không sẽ chuẩn bị tâm lý thật tốt, có một ngày, chính mình cũng sẽ không hay ho!

“Tiểu tổ tông, ta đồng ý! Chúng ta cùng nhau tính kế” Hắn tuy rằng không phản đối tiết mục này, nhưng hiện tại hắn cần đứng về phía phu nhân nhà mình, hai vợ chồng phải đồng thanh nhất trí trong vấn đề đối ngoại! Vì cuộc sống hài hòa sau kết hôn, đây là điều nhất định cần có!

“Nhà ngươi chưa ai kết hôn a, chúng ta quá lời rồi. Trong những người này, trừ bỏ Trần Thác, còn lại đều là độc thân, chắc chắn phải tính vào kế hoạch của chúng ta, về phần Tam ca, tuy rằng đã lấy vợ, nhưng khi có cơ hội vẫn phải thu thập hắn.” Đường Mộ lầm bầm lầu bầu nói, nhưng Thẩm Lãng biết bảo bối này đang nói thật. Hơn nữa sẽ nhất định giống hắn nói hoàn trả gấp bội, tuyệt không  cắt xén một chút!

Đường Mộ lòng dạ hẹp hòi có thù tất báo, chính là hắn lại thích cái tên lòng dạ hẹp hòi này a!

 

[1] Nguyên văn “Ly kinh bạn/phản đạo” (离经叛道): ngang ngạnh; bướng bỉnh; phản đạo; bất trị; chống đối; phản loạn; trái nguyên tắc; đại nghịch bất đạo; bội bạc

Xem chi tiết tại đây

 

Bình luận về bài viết này